Nhớ quá, câu nói sáng hôm qua của đồng chí Phạm Văn Đồng khi tiếp các đồng chí lãnh đạo của Đoàn tại Phủ chủ tịch. Thủ tướng rất vui. Ngừng bắn vừa mới bắt đầu có hiệu lực được hơn một giờ. Thủ tướng chỉ thị nhiều điều. Câu nhắc nhở cuối cùng sau hai giờ nói chuyện là: “Các đồng chí a., chính quyền Nguyễn Văn Thiệu là những kẻ xấu xa tệ hại nhất… Họ sẽ không từ một thủ đoạn … nào để phá hoại và cản trở công việc thi hành Hiệp định. Họ có thể giở những thủ đoạn hèn hạ vô cùng, mà chúng ta không thể tưởng tượng được tới nữa kia. Nhưng chúng ta có chính nghĩa, có chỗ dựa pháp lý, có nhân dân, có dự luận tiến bộ trên thế giới. Họ sẽ thất bại”.
21.00. Đài Hà Nội báo tin Chính phủ ta đã phản đối Hoa Kỳ và Sài Gòn về thái độ sai trái này. Anh em xúc động. Cả nước đang quan tâm đến việc thi hành nhiệm vụ của Đoàn”.
Trên máy bay, công việc và sinh hoạt vẫn tiến hành đàng hoàng. Hội ý Ban lãnh đạo. Các bộ phận bàn công việc sắp tới. Xem báo. Nghe đài. Phân công trực. Bố trí nơi nằm nghỉ. Nhường nhau chỗ tốt. Những luồng gió mát lùa vào sau những giờ nóng bức.
Thứ ba ngày 30-1-1973
Tờ mờ sáng. Một thiếu tá Hoa Kỳ đến báo tin: “Đã giải quyết xong. Mời các vị chuẩn bị xuống”.
Một bước thắng lợi cụ thể. Họ buộc phải nhượng bộ. Nhưng họ vẫn trì hoãn. Họ thanh minh: “Vì phải truyền lệnh qua nhiều cấp. Còn phải bàn việc thực hiện….”.
Đến 11.20 mọi việc mới xong. Đoàn ta xuống máy bay. Có đại diện Ủy ban Quốc tế đón. Một hàng 12 chiếc xe du lịch và sáu chiếc xe ca quân sự đưa đoàn về trụ sở. Không một nhà báo nước ngoài nào có mặt. Họ bị chặn ở cổng vào.
Sau tám phút, đến trại Đa-vít, ở phía đông nam sân bay.
Những dãy nhà gỗ. Sàn gỗ cao. Lính Mỹ chuẩn bị sẵn giường nêm, khăn trải giường mới, gối trắng mới, Lính Mỹ đưa nước cam, sữa ra mời. Lính Mỹ làm bếp, phục vụ buồng ăn. Thịt gà rán, rau trộn, xúp trứng, bánh ga-tô…Để đỡ mang tiếng thiếu văn hóa, thái độ thô bạo ở sân bay vừa qua chăng
Lao ngay vào công việc.
Anh Lưu Văn Lợi từ Pa-ri qua Băng-cốc đến thẳng đây từ hôm kia, cho biết tình hình.
Sáng và chiều nay, các phó đoàn đã họp. Uých-khâm, chuẩn tướng, phó đoàn Mỹ đề nghị bàn ngay kế hoạch trao trả những nhân viên bị bắt. Báo tin Mỹ đã cử một đô đốc sẵn sàng đến miền Bắc nước ta bàn việc gỡ mìn. Phan Hòa Hiệp, chuẩn tướng, phó đoàn Sài Gòn, giở ngay giọng khiêu khích, đổi trắng thay đen, vu khống Quân giải phóng lấn chiếm Cửa Việt. Ta đòi hỏi họ phải tôn trọng triệt để các điều khoản ngừng bắn, bảo đảm cho các đoàn ta vào Sai Gòn đầy đủ và an toàn. Hiệp lộ ngay chân tướng, mặt đỏ gay, la hét: Một hiệp định chứ một trăm hiệp định chúng tôi cũng không cần! Lắp đi lắp lại yêu cầu ngang trái: Các ông phải trả lại Cửa Việt cho Việt Nam cộng hòa.
Uých-khâm người gầy, cắt tóc ngắn, bạc trắng, nói năng kiểu nhà binh, cộc lốc. Hiện là tham mưu phó trong Bôh chỉ huy MACV. Hiệp râu quai nón, như Tây lai, nói giọng Bình Định. Nguyên là sư trưởng sư 3, bị gọi về Sài Gòn sau khi Quân giải phóng đánh chiếm quận lỵ Quế Sơn.
Sài Gòn nóng. Hàn thử biểu chỉ 29-30 độ. Trong khi ở Hà Nội là 18-20 độ.
Ồn ào. Tiếng máy bay phản lực, máy bay lên thẳng suốt ngày và đêm. Nhiều chiếc F5, A 37 mang bom lao đi các hướng. Đó, chúng nó thi hành hiệp định theo kiểu tuyên bố của Phan Hòa Hiệp.
Từ chập tối đến mờ sáng, đèn dù bắn lên không ngớt, soi sáng cả sân. Đèn dù nhiều nhất là ở phía tây; Củ Chi ở hướng này. Và khá nhiều ở phía Tây nam, mạn đường 4, Cai Lậy..Tiếng pháo bắn ì ầm từng đợt.
Thứ tư 31-1-1973
Họp các phó đoàn buổi sáng. Tại phòng họp của Ban liên hợp, cách trại Đa-vít chừng một km. Bàn xong việc, đón Đoàn đại biểu quân sự Chính phủ cách mạng lâm thời Cộng hòa miền Nam Việt Nam do trung tướng Trần Văn Trà dẫn đầu. Ngày mai, đoàn từ Lộc Ninh vào Sài Gòn bằng ba đợt máy bay lên thẳng. Thỏa thuận sau một số thủ tục: Cờ liên hợp và giấy chứng minh chung. Về cờ, Uých-khâm đề nghị lấy bốn màu từ “quốc kỳ” của bốn bên: Đỏ, vàng, xanh, trắng. các đoàn ta bác với lý do: Bốn màu phức tập, làm sao vẽ trên máy bay? Sau ta và Mỹ đồng ý cờ màu da cam quốc tế, trên có con số 4. Cờ sẽ treo ở trụ sở, ở xe ô-tô, sơn bốn khoanh trên máy bay. Họp kéo dài đến 17.00 giờ. Hiệp lúng túng, cuối cùng phải nhận. Thỏa thuận giao cho tiểu ban thủ tục bàn cụ thể việc thực hiện.
Về giấy chứng minh, ta bác mọi giấy tờ do Bộ nội vụ, quố phòng hay cơ quan nào khác của chính quyền Sài Gòn cấp khi đi công tác trong vùng họ còn kiểm soát. Ta đặt vấn đề: Một giấy chứng minh chung giống nhau cho mọi sĩ quan và nhân viên cả bốn bên: Mang chữ ký bốn trưởng đoàn. Giơ tay biểu quyết nhất trí. Hiệp giơ tay, nhưng chậm và gượng gạo.
Anh Lợi phát biểu thêm:Đề nghị cờ liên hợp chỉ được dùng trong công việc chung của liên hợp, cấm lợi dụng cờ da cam dùng bừa bãi để làm công việc khác, với những mục đích riêng.
Uých-khâm tự ái đỏ mặt, gay gắt: Tôi sẽ báo về Chính phủ tôi về sự nhục mạ này của phía các ngài. Các ngài có khả năng vô tận để hoài nghi mọi thứ.
Anh Lợi từ tốn: Chúng tôi đã có kinh nghiệm. Cần thẳng thắn nói trước. Đây là một dấu chấm trên chữ i rất cần thiết.
Hiệp cúi gầm mặt, im!
Anh Thu, phó đoàn của Chính phủ Cách mạng lâm thời tố cáo Sài Gòn từ sáng nay cho quân cảnh ngăn cản không cho người Mỹ vào trại Đa-vít để nấu ăn, không tiếp tế gì cho các đoàn ta. Một thái độ thiếu thiện chí, thiếu văn hóa tối thiểu. Hiệp lúng túng ho, đấu dịu: “Dạ, chúng tui không được biết chuyện nầy, thật đáng tiếc! Chúng tui sẽ cho kiểm tra ngay, chúng tôi sẵn sàng cung cấp gạo và thực phẩm cho quí vị…”
Sinh hoạt các đoàn ta vẫn bình thường. Vì đã chuẩn bị với mọi bất trắc.
Sài gòn đưa tin, Ác-niu hôm nay đến Sài Gòn, Phó tổng thống Mỹ đến để trấn an tinh thần và ra chỉ thị cho bộ hạ đang hốt hoảng trong tình hình mới.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét